Trong thời kỳ được
holiday dài ngày trong nhà, không có gì hơn là tranh thủ thời gian vàng trong
làng ăn hàng ở không thế này để đọc sách, tu tâm dưỡng tánh và bớt khẩu nghiệp.
Nhân chi sơ – tính cà khịa à lộn tính bản thiện, với những anh hùng trong làng
nổi khùng và bạo lực máu me thì tiểu thuyết trinh thám về mafia của Mario Puzo
sẽ khiến tâm trạng thật dễ chịu biết nhường nào.
Ngoài “Bố già – the godfather” đã quá nổi tiếng
khắp vịnh bắc bộ thì mình đã đọc tất thẩy gần 8 cuốn sách của Mario Puzo: “Bố già” mình đã đọc hồi bé, cuốn này đã
được chuyển thể thành phim vô cùng xuất sắc đạt được rất nhiều giải thưởng,
theo mình thì phim đã mang được cái hồn thực sự của tiểu thuyết vào. Thời sinh
viên mình đọc đến “Đấu trường u ám”, “đất khách quê người”, “những kẻ điên rồ phải chết” 2 tập bự chảng
luôn, “Người mang họ Kenedy bị ám sát”, và gần đây nhất nhân dịp covid-19 mình đọc như “ăn” tiểu thuyết “Luật im lặng – Omerta”, “Đất máu Sicily” và hiện đang gặm em “Ông Trùm cuối cùng – the last Don”. Trong
bài blog này mình ngẫu hứng review một chút về anh hùng trong lòng mình là Turi
Salvatore Guliano – nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết “Đất máu Sicily”.
Nếu Robin Hood là một
nhân vật anh hùng trong văn học dân gian của Anh thì Turi Guliano là anh hùng
trong đời thực của miền Sicily. Trong tất cả các cuốn sách của Mario Puzo, có lẽ
cuốn này mình thấy buồn và sót xa nhất. Thương cho số phận quên mình vì mọi người,
cướp của người giàu chia cho người nghèo của Turi. Với mong muốn cháy bỏng mang
lại tự do, dân chủ cho miền đất Sicily quê chàng, khát khao khờ dại của chàng
muốn đưa băng đảng thảo khấu của chàng thành một đảng phái chính trị để thay mặt
mang lại quyền lợi cho người dân xứ này nhưng dưới ách thống trị và bóc lột man
rợ của các thế lực từ chính phủ, bọn mafia thì chàng quằng quại 7 năm để nổi dậy
và đã phải bỏ mạng khi 28 tuổi đời.
“Đất máu Sicily” hay “Sicily
– Miền đất dữ” được cho là hậu của “Bố Già” khi mà nó tiếp nối thời điểm chuyển
tiếp con út nhà Corleone là Michael Corleone sắp trở về Mỹ sau 2 năm trốn biệt ở
Sicily sau khi khử mấy tên cớm đã ám sát hụt bố già Vitor Corleone. Mối quan hệ
giữa Turi và nhà Corleone là, bố mẹ của Turi từng sống và làm việc tại gia đình
nhà Corleone khi Turi còn đang hoài thai trong bụng bà Maria Lombardo. Ông bố của
Turi cũng được cho là bạn thân thiết với Bố già thời còn ở New York.
Xuyên suốt tiểu thuyết là
sự đan xen giữa quá trình thỏa thuận giải cứu Turi trở về Mỹ giữa bố già và ông
Trùm Croce Malo và hồi tưởng lại quá khứ 7 năm làm thảo khấu của Turi oanh liệt
như thế nào. Và người dân ở xứ Sicily đã mang ơn cũng như họ xem Turi như
thần thánh ở xứ Sicily như thế nào. Đối với người dân Ý, Turi còn hơn anh hùng
ca, tên tuổi nổi như cồn, còn hơn kịch rối làm dân Ý say mê.
Tại sao dưới sự che chở
và đảm bảo của nhà Corleone “trứ danh” nhưng Turi vẫn phải bỏ mạng tại Sicily? Ở
đây các bạn đôi khi sẽ thất vọng về Bố già khi hiểu được nội tình. Những năm Michael
Corleone trốn tránh pháp luật tại Sicily, để bảo toàn tính mạng cho con trai
út, bố già đã phải nhờ đến sự bảo hộ của Trùm Croce Malo. Trong khi Turi luôn
chống đối với Trùm Croce Malo dù Croce đã nhiều lần xuống nước chiêu mộ Turi về
dưới trướng của ổng. Và khi cao trào được đẩy lên cao, quá nhiều lần Turi làm
ra những chuyện động trời không nể nang mặt mũi Trùm Croce Malo như: cướp trang
sức hiên ngang tại điền trang của Công tước Alcamo; “mời” hoàng thân Ollerto đến
nghĩ dưỡng dã ngoại trên núi để thỏa thuận 60 triệu Lire tiền chuộc (chương
12); và Turi còn phách lối hơn nữa khi bắt cóc Đức hồng y ngay dưới sự bảo hộ của
Trùm Croce Malo. Và một sự tàn bạo khủng khiếp khi Guliano cho thuộc hạ càng
quét bắn bỏ 6 tên đầu sỏ của nhóm Huynh đệ. Theo mình thì, đáng nhẽ ra Turi đã
trở về Mỹ cùng Michael trong yên lành nếu chàng không nấn ná ở lại Sicily để chốt
quả cuối là khử Trùm Croce Malo. Chính điều đó đã khiến Trùm Croce Malo không
thể tha cho Turi được nữa, Turi như cái gai đâm vào sườn Lão. Cho nên Trùm Croce
Malo đã có một thỏa thuận ngầm với Bố già sẽ đảm bảo an toàn cho Micheal về Mỹ
sau khi Micheal “dụ” được “Chúc thư” từ bà Maria Lombardo – mẹ Turi và đưa nó về
Mỹ an toàn dưới tay của bố già, nhưng thực chất là Turi phải chết vì một núi
không thể có hai hổ. “Chúc thư” này chính là những chứng cứ mà những năm qua
Turi đã thu thập được về việc bắt tay giữa chính phủ, các nhà cầm quyền của
Rome với Trùm Croce Malo, nếu những chúc thư này được công khai báo chí thì có
khả năng chính quyền Rome sẽ bị lật đổ. Khi nghe tin Turi chết, Micheal đã đau
đớn, đã sụp đổ, dù chưa gặp mặt chàng trai này bao giờ nhưng đối với cậu Út nhà
Corleone mà nói, Turi là một người anh hùng đáng được trân trọng, Micheal cho rằng
mình bị bố già lợi dụng, nhưng đây cũng là bài học đầu tiên mà Micheal được học
bởi bố già. Hai người đã có cuộc tranh luận gay gắt về vấn đề này, Micheal cho
rằng việc lợi dụng lòng tin của bố mẹ Turi để họ đưa ra chúc thư rồi giết chết
con trai họ quả là một điều nhục nhã. Và Turi thực sự là một anh hùng, một huyền
thoại và mọi người không nên đối xử với Turi như vậy. Bố già đã tỏ ra bực bội
và muốn thằng con mình ghi lòng tạc dạ: “Sống là để khỏi chết, chứ không phải
là để trở thành anh hùng”. Nhưng rõ ràng Micheal vẫn còn quá trẻ để mà hiểu cho
hết nổi lòng của ông già anh. Và đôi khi chúng ta cũng còn quá trẻ để hiểu hết
tình thương mà bố mẹ dành cho mình, họ sẽ bất chấp làm tất cả để bảo toàn mạng
sống cho con mình, huống hồ bố già vừa trải qua nỗi đau trong vụ thảm sát mất
đi đứa con trai Tony – anh trai của Micheal bị bắn nát thây dưới loạt súng đạn.
Và ông làm mọi điều chỉ để Micheal được an toàn trở về Mỹ sau 2 năm sống chui lủi
ở Sicily xa rời gia đình. (Để hiểu hơn về cái chết
của Tony và cuộc đào thoát của Micheal sang Sicily thì bạn xem trong tiểu thuyết
Bố Già)
Thông qua tiểu thuyết
này, sẽ tái hiện được vẻ đẹp của tình yêu của gia đình, tình thầy trò, tình
làng nghĩa xóm, tình yêu. Rồi bạn sẽ nhận ra sự tin tưởng là một điều quá xa xỉ,
thật đấy :DD
Mình đọc kha khá tiểu
thuyết của Mario Puzo và phải công nhận một điều là bác khá ưu ái cho các anh
nam chính. Mình đã cảm mến anh chàng Micheal Corleone trong “Bố Già” và ngạc
nhiên hơn là đạo diễn đã chọn được nam diễn viên trong phim “Bố già” như
Micheal bước ra từ tiểu thuyết vậy, từ tư thái lạnh lùng, gan góc cho đến vẻ đẹp
nam tính và lãng tử. Và sự nhận xét của Micheal trong lần đầu tiên nhìn thấy bức
ảnh chụp của Turi tại nhà bà Maria: “Guiliano
đẹp trai cứ như tượng Hy Lạp, tuy diện mạo nom hơi "nặng" một chút:
đôi môi hơi dày và gợi dục, đôi mắt bồ câu mở lớn. Đó là khuôn mặt của một người
đầy tự tin và cương nghị và quyết tâm giành cho mình một vị trí cao trong xã hội”
thì mình phải rửa mắt thực sự trước cái nhận xét đầy sắc sảo về cách nhìn người
của Micheal.
Còn dưới nhận xét của hoàng thân Ollorto về chàng trai trẻ thông qua ống nhòm trong trận thanh trừng
nhóm 6 Huynh đệ - người đã từng bắt cóc mình và cũng cư xử hết sức lịch thiệp
và nhã nhặn với hoàng thân: “Ngài thấy rõ
từng chi tiết trên khuôn mặt Guiliano - Đôi
mắt bồ câu. Làn da trắng mịn. Đôi môi bình thường lúc nào cũng he hé như mỉm cười,
nhưng lúc này mím lại. Ngài biết rõ: sức mạnh toát ra từ khuôn mặt ấy là sức mạnh
của đức hạnh. Ngài lấy làm tiếc cái ý thức về đức hạnh của Guiliano đã không một
chút nồng ấm của lòng trắc ẩn. Cơn cám dỗ của cái thiện đã đẩy người ta đến chỗ
tàn bạo kinh khủng, còn mạnh hơn cơn cám dỗ của cái ác. Ngài biết rõ tâm địa
ngay lành, trong trắng, lương thiện và đầy lòng xót thương đối với người nghèo
của Guiliano. Chính vì vậy, ngài tự cảm thấy mắc cỡ với chính mình, vì cái vai
trò của mình trong vụ này….Nhưng Guiliano đang đứng trước chúng như vị thần báo
oán”. Ôi đoạn này mình thắc mắc sao bác Mario có thể viết làn da của
Guliano trắng mịn được nhỉ, liệu dịch giả có dịch lộn chổ này không ta?? Và sau
khi mò đọc bản tiếng Anh thì mình thấy dịch giả đã dịch không ổn thật.
Phần tiếng
anh của đoạn này đây anh em:
“He could see
Turi Guiliano’s face clearly and in detail—the oval eyes, the clean planes of
his face, the generous mouth now pressed tight; and he knew that the strength
in his face was the strength of virtue, and thought it was a pity that virtue
was not a more merciful asset. For it was terrible indeed when it was pure, as
the Prince knew this to be pure. He was ashamed of his own role….But now
Guiliano was standing before them like an avenging angel”.
“the
clean planes of his face” đáng lẽ ra nên dịch là “góc nghiên gương mặt sáng
sủa” thay cho “làn da trắng mịn” thì phải hơn. Đọc tới đoạn này mình khựng lại,
cứ ngỡ đang nghe người ta miêu tả hoa hậu hoa hôi hay quàng hậu xứ nào. Tên cướp
được tả đẹp còn hơn hoa hậu, dù mình mê anh Turi này như điếu đổ nhưng dịch giả
có cần làm lố vậy không lol.
Các chị em sẽ thích thú với
lối miêu tả hình tượng nhân vật Turi trong Đất máu Sicily. Turi được miêu tả vẻ
ngoài: “với dáng đẹp trai, đúng kiểu mẫu
lý tưởng Địa Trung Hải, thân hình cao lớn của một người Mỹ, khuôn mặt có vẻ đẹp
của tượng thần Apollo Hy Lạp-tỏa ra cái vẻ thơ ngây, chân chất của một anh hùng
huyền sử; là một người anh hùng đầy đảm lược và mưu trí, đã thắng lực lượng cảnh
sát Ý một cách oanh liệt bằng chiến thuật vừa táo bạo vừa khôn ngoan, tài tình”.
Có thể nói Turi chính là
chàng tướng cướp điển trai nhất vịnh bắc bộ luôn = ))) không chỉ vậy, chàng còn
được cho là một người tài hoa, tri thức và lễ nghĩa, cực kỳ nhã nhặn không chỉ
với đàn ông mà cả với đàn bà, con gái. Chàng say mê đọc sách còn biết chơi đàn,
chàng nghiên cứu đọc sách từ khoa học, địa lý, lịch sử cho đến triết học và
chính trị, cướp có học thức đúng điệu nhé.
Vì vậy mà báo chí ca ngợi
chàng hết lời nhưng bởi vì tội sát nhân của hắn không thể được miễn xá chỉ vì hắn
đẹp trai, mê đọc sách và biết chơi đàn.
Thực sự thì bác Mario rất
ưu ái cho hình tượng nhân vật huyền thoại Turi này, chính vì miêu tả chàng quá
hoàn mỹ và đẹp đẽ nên khi đến cái kết chàng bị phản bội và bị bắn chết bởi Aspanu
Gaspare Pisciotta – em họ con dì ruột cũng là phó tướng, người đồng hành, tri kỷ,
thân thiết nhất và là người mà Turi tin tưởng nhất thì mình cũng sụp đổ theo
luôn ấy. Turi đã từng tưởng tượng ra hàng trăm kiểu chết của mình nhưng chàng
chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ bị chính người mình tin tưởng nhất bắn chết. Mới
thấy được sự tài tình sắp xếp tình tiết bất ngờ của bác Mario cỡ nào. Mình
không có ý đâm thọt này kia, nhưng thực tế người bên cạnh mình quay qua đâm
nhát ngay tim bạn là chuyện có thật chứ chẵng đùa. Bạn có thể tin tưởng nhân cách
của một người, nhưng sự tham lam đã làm tha hóa nhân cách đó đến cỡ nào khó mà
đo được.
Mình mất 4 ngày để nghe
audio xong cuốn này, mình mất thêm 4 ngày nữa để đưa tang hình tượng Turi trong
lòng mình. Và mọi thứ lại quay trở lại quỹ đạo của dòng suy nghĩ mình mới cảm
thấy yêu cuộc sống này hơn, như cách bố già ấy, dù nhục nhã cũng còn sống, vẫn
tốt hơn làm anh hùng rồi nằm tăm tối dưới nấm mồ = )))
Qua hình tượng anh hùng hóa của Turi gợi mình nhớ đến anh hùng xuất thiếu niên Di lăng lão tổ Ngụy Anh (Ngụy Vô Tiện) trong tiểu thuyết đam mỹ nổi tiếng Ma đạo tổ sư: Trần Tình lệnh của Mặc Hương Đồng Khướu. Bạn muốn làm người hùng cứu giúp thế sự nhân gian rồi sau đó bị chính người thân thiết nhất tiêu diệt. Rất may là tiếng tăm của Turi trường tồn với người đời, còn Ngụy Anh thì tai tiếng ngập trời khi bị hãm hại và hiểu lầm. Mình đã lọt hố phim này khi xem từ tập đầu, Tiêu Chiến thủ vai nam chính Ngụy Anh như bước ra từ tiểu thuyết từ tạo hình cho đến tính cách, là một nhân vật mình cho là cảm xúc vô cùng phức tạp và khó diễn tả. Bên ngoài hoạt bát, vui vẻ, vô ưu với đời nhưng dấu đằng sau đó là một nghịch cảnh cuộc đời bi thảm và ưu thương. Lối diễn xuất với đôi mắt biết kể chuyện cuốn hút cực kỳ. Nỗi lòng của Anh Chiến - Ngụy Anh chính là nội dung của mấy bài hát này: Khúc Tận Trần Tình - Tiêu Chiến; Sold out - Hawk nelson; Bất Vị Hiệp - Tiêu Ức Tình. Bạn thấy đấy, làm anh hùng bí sử thì phải chấp nhận giảm thọ. Mình muốn sống thọ nên thôi phải hạ màn ngay tiết mục này từ đầu = )))
Nguồn video: Hắc Nguyệt Bạch Phong
Ông bà xưa có câu: “chết
vinh còn hơn sống nhục”, ôi dm, mình thấy sai quá sai trong trường hợp này rồi.
Turi là con đỡ đầu của giáo sư sử học Hector Adonis tại Đại học Palermo, Turi
cũng yêu quý và tôn trọng ông hơn hết ai khác trên đời. Dù Turi có là một tên
cướp đi nữa thì ông vẫn yêu thương và mong Turi bình an, sẵn sàng giúp đỡ Turi
vô điều kiện. Khi biết những suy nghĩ bạo dạn của Turi ông đã thốt lên: “Là một thằng ăn cướp đã là quá mạo hiểm,
nhưng là một nhà cách mạng thì lại càng mạo hiểm hơn. Trong văn chương thì mọi
sự đều hay, đều đẹp cả. Nhưng trong thực tế cuộc đời thì làm vậy là mau xuống mồ
lắm, con ơi!”. Ông giáo sư không hổ là giáo sư anh em nhỉ, nói quả nào
trúng phóc quả ấy. Khi ấy, Turi là chàng trai bao hoài bão, đầy sức trẻ 21 tuổi.
Sự lương thiện và lòng trắc
ẩn của Turi bạn sẽ cảm nhận rõ khi chàng đã tha chết cho hạ sĩ Canio Silvestro –
người từng đã vùng lên bóp cò bắn chàng, nhưng đây là người đã luôn trung thành
với Turi sau này. Turi đã 2 lần tha mạng cho Stefan Andolini nhưng cái lão da đỏ
Andolini lại một chân đạp hai thuyền, thực tế mình cũng như Micheal đếch hiểu cái
lão này là thế nào? Sự nhân từ, mềm mại bên trong của Turi khiến ai cũng phải
thấu hiểu và yêu mến, phải nói là một chàng trai hết sức đáng yêu nhưng chính cuộc
tàn sát ở Portella del Ginestra thảm sát đàn bà và trẻ em do âm mưu đen tối của
Trùm Croce Malo đổ vạ cho Turi bằng cách mua chuộc thuộc hạ của chàng, đã làm niềm kiêu hãnh trong lòng Turi sụp đổ và đau đớn. Khiến
Turi trở nên khát máu hơn bao giờ hết. Mình thấy rằng, đôi khi lòng nhân từ nó
chính là căn nguyên của sự diệt vọng. Nhưng giữa sự lương thiện và man rợ liệu
có cắt nghĩa rõ ràng được chăng? Cũng như Chí Phèo từng nói: “Ai cho tôi lương
thiện?”.
Nếu mà viết về Turi thì
chắc mình có thể viết bình loạn cả mấy chục trang vẫn chưa xong :DD Độ yêu mến
mình dành cho cuốn này nó còn hơn cả cuốn Bố già, nhưng nếu mà để áp dụng vào
cuộc đời sự nghiệp và làm người thì mình nghĩ cuốn Bố già là số một rồi. Nếu mà
noi gương anh Turi thì có vẻ chết không toàn thây, chết đúng theo nghĩa đen. Bài
này mình chỉ phân tích những khía cạnh ưu điểm của Turi thôi, để mà phân tích về
nhược điểm của nhân vật này thì chắc viết cũng 5, 10 trang chứ chẳng đùa. Những
nhược điểm của anh này đã đưa đến sự hủy diệt như chính kết cục của ảnh. Thẳng
thắn mà nói, nếu bạn đọc kỹ cuốn này, bạn sẽ học và rút ra được bài học kinh
nghiệm cho cuộc đời mình từ chính những sai lầm của chàng hơn là học hỏi những
cái ưu điểm của chàng.
Theo như tìm hiểu của
mình thì đã có bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết này đó là bộ phim “The
Sicilian” ra năm 1987 đạo diễn bởi Michael Cimino. Cay một điểm là nó có 1 bản
trên Youtube nhưng không có sub haha. Mình đang mò mẫn để kiếm. Nếu bạn nào biết
giới thiệu mình với nhé :DD
<3 Sandy Vuu <3