Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020

[REVIEW PHIM TÂY BAN NHA] The skin I live in (2011)

La piel que habito (2011)


Bộ phim (La piel que habito) (2011) được dịch ra tiếng Việt với nhiều tên gọi như: “Tôi sống trong tôi”, “màng bọc cuộc sống” nhưng tên gọi “bí mật nằm dưới lớp da” là biểu đạt được nội hàm của bộ phim nhất.
Phim kể chuyện theo trình tự phi tuyến tính khá hợp lý, bắt đầu từ hiện tại – 12 năm trước – trở lại hiện tại – rồi 6 năm trước – và trở lại hiện tại để đi đến một cái kết.


Xuyên suốt 2 giờ đồng hồ của bộ phim đi từ bi kịch này cho đến tấn bi kịch khác, cả bộ phim chỉ dùng hai từ bi kịch để miêu tả đúng hơn là “kinh dị”.

Là một trong số ít bộ phim điện ảnh tâm lý kinh dị có kịch bản ấn tượng nhất mà mình từng xem cũng là bộ phim điện ảnh thứ hai của Tây Ban Nha sau Bộ Sát Thủ Vô Hình mà mình đã xem. Quá ấn tượng đến nỗi phải thốt lên một câu “thằng cha đạo diễn mặt mũi như thế nào mà có thể làm ra được một sản phẩm biến thái như thế này cơ chứ?” Sau đó mình đi lùng thông tin và quả thật từ mặt mũi cho tới suy nghĩ phong cách biến thái thực sự luôn các ông ạ.
Được chuyển thể từ tiểu thuyết Mygale của nhà văn Thierry Jonquet. Tuy nhiên, đạo diễn đã hư cấu hóa nó so với nguyên tác rất nhiều. Bộ phim là 1 trong 20 phim tham gia tranh giải Cành Cọ Vàng tại liên hoan phim quốc tế Cannes năm 2011 được viết lại và đạo diễn bởi đạo diễn quốc tế khá nổi tiếng Pedro Almodovar. Là một đạo diễn đồng tính với phong cách phóng khoáng, tự do đã mang luồng gió sắc màu biến thái và trần trụi, tình yêu và phản bội, tình dục và cưỡng bức, đam mê xác thịt và cuồng nhiệt nghiên cứu, tự sát và giết chóc vào chính sản phẩm của mình một cách bi kịch nhất.  

Mình gói gọn cả bộ phim vào cái gọi là luồng “bi kịch” của cả hai người đàn ông, một là tiến sĩ giải phẩu thẫm mỹ Robert Ledgard (Antonio Banderas thủ vai), hai là “chàng thành niên” Vera – Vicente.

Mỗi thước phim là hình hài bi kịch được thành hình của Robert. Thương thay cho số phận người đàn ông tài năng nhưng cả cuộc đời chịu bao bi kịch.

Nỗi đau khi bị phản bội bởi chính người vợ mà mình yêu thương và hết lòng với tình yêu ấy. Người vợ đã trốn đi cùng với gã nhân tình (chính là em trai của Robert). Điên cuồng nghiên cứu phương pháp thẫm mỹ cấy tạo da người thông qua đột biến gen từ một giống lợn để ghép cho người vợ bị bỏng nặng của mình. Dù bất kể ngày hay đêm ông miệt mài nghiên cứu nhưng than ôi cô ta đã tự sát khi thấy chính thân mình xù xì phản chiếu qua tấm gương. Cô ta lao mình qua cửa sổ chết ngay trước mặt cô con gái của họ.

Bi kịch này lại đưa đến bi kịch cho cô con gái ám ảnh khi người mẹ chết trước mặt mình đã trở lên tâm thần bất định sau đó bị “cưỡng bức” và cuối cùng là tự sát.
Bộ phim phản ánh về số phận nghiệt ngã của tiến sĩ Ledgard, người tài giỏi dường như bị đời ganh ghét, xem phim mà thấy rất thương ông ấy. Ông ấy yêu say đắm người vợ như chính tình yêu nghiên cứu nghề nghiệp của mình. Cả hai thứ tình yêu này đã đưa ông lâm vào “bịch kịch trận".

Bộ phim này biến thái lắm các ông ơi, ông tiến sĩ này đã “xài” chính sản phẩm phẩu thuật thẩm mỹ “cô gái Vera” do chính ông ấy tạo ra lol. Xem mà hú hồn luôn lol. Một điểm cộng nữa cho bộ phim là, cảnh quay rất nghệ thuật và mãn nhãn nhé, nó khác ở những bộ phim kinh dị ảm đảm máu me khác, màu sắc trong phim này rất hài hòa và sáng sủa, nhìn cứ như đang trong phòng trưng bày nghệ thuật “so deep” vậy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét