Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

Truyện ngắn "vũ nữ" của nữ nhà văn Ba Lan Olga tokarczuk



Những người yêu nghệ thuật thì rất nhiều, nhưng người sống chết vì nghệ thuật là thiểu số. Nhưng dù có sống chết với nghệ thuật thì cũng không có nghĩa là người nghệ sĩ đó sẽ thành công.
Nghe truyện ngắn này mới thấu hiểu được một chút tâm tư của người nghệ sĩ. Đằng sau ánh hào quang là cả một nỗi đau, đắng cay và sự hi sinh từ bỏ nhiều thứ. Cuộc đời người nghệ sĩ bao thăng trầm thể hiện rõ qua lời kể cuộc đời của một người nghệ sĩ quá lứa lỡ thì trong "vũ nữ".
Có những người dù lớn tuổi vẫn vươn mình khát khao với sự nghiệp nghệ thuật. Hơn nữa đó còn là sự khẵng định mình trước sự phủ nhận của người bố.
Tình yêu đam mê với nghề múa, nổi niềm của đứa con luôn muốn nhận được sự thừa nhận từ người bố.
Đằng sau sự nổ lực của mỗi đứa con luôn rất cần sự động viên, ca ngợi và tự hào của bố mẹ.
Cảm động của truyện ngắn này được thể hiện ở khát khao và say mê đối với nghề múa của cô ấy. Bức thư gửi bố bày tỏ nổi niềm xen lẫn trách móc khiến mỗi người đọc phải suy ngẫm. Sự áp đặt của bố mẹ làm con cái thất vọng, sự đau khổ của con lúc còn bé do người bố người mẹ gây ra đã như vết thương lòng cùng con theo năm tháng. Đôi khi khiến con cái hiểu lầm cả tình yêu của bố mẹ dành cho con. Dù ý tốt của bố mẹ là không muốn con theo con đường nghệ sĩ, đơn giản vì nghệ sĩ thì không hạnh phúc. zzzz Một lá thư bộc bạch toàn bộ tâm tư, vết thương lòng từ lúc bé cho đến già của người vũ nữ.
Nghe tác phẩm này lại tự nhiên khiến mình nhớ đến bài hát "kiếp cầm ca", kiểu buồn mang mác, thương thay cho thân phận người nghệ sĩ.
Buồn đến nổi không muốn viết review nữa huhu
Con cái luôn muốn được sự thừa nhận của bố mẹ.
Tác phẩm buồn quá.
Ai lười đọc có thể nghe audio tại đây


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét