Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

[REVIEW TRINH THÁM NHẬT] – 12 ĐỨA TRẺ MUỐN CHẾT - (2019)

12 Suicidal Teens (2019)


Nếu ai đó cảm thấy bất lực trước những bế tắc của cuộc đời và có ý muốn kết liễu sinh mệnh mình thì hãy xem qua bộ phim này.

12 thiếu niên muốn chết (12 Suicidal Teens)– 12 số phận của rất nhiều ngã rẽ cuộc đời, người bị bạo hành gia đình, người mắc bệnh hiểm nghèo, kẻ phải sống trong nỗi ám ảnh dằn vặt bởi những tội lỗi trong quá khứ, người bị bắt nạt ở trường, kẻ bị chính gia đình mình ruồng bỏ, … mỗi người một số phận. Nhưng tất cả chúng đều đang ở độ tuổi chưa thành niên và khao khát sự yêu thương. 

Bọn họ đã tìm thấy nhau trên một diễn đàn, hẹn nhau tại một bệnh viện bỏ hoang để lên kế hoạch tự sát tập thể cùng nhau, nhưng bất ngờ lại xuất hiện “xác chết” thứ 13 trong tầng hầm bệnh viện. Ai là người mang cái xác đó tới đây, kẻ thứ 13 này là ai? Kẻ nào đã xác hại số 13 này? Hàng loạt nghi vấn xoay quanh 12 con người khiến họ nghi ngờ lẫn nhau.

Giá trị của sinh mệnh nằm ở đâu, cái chết nhằm mục đích như một bản án kháng cáo lại việc mình được sanh ra trên đời này. Như một đòn giáng vào cách xã hội đang vận hành. Liệu đều ấy có đúng hay không? Bạn có thực sự vô giá trị trên đời này, tuy nhiên, “Kiko” lại là người cảm thấy mình có giá trị và chứng minh rằng mình có giá trị nên mới tự sát thì bạn nghĩ sao?

Xuyên suốt bộ phim là sự u ám, tính tiêu cực, nhưng lại mang đến thông điệp tích cực “hãy ngừng việc tự sát tập thể”, “ít nhất tôi muốn kết thúc cuộc đời mình theo ý chí của bản thân” là lời thoại của cậu thiếu niên mắc bệnh hiểm nghèo, minh chứng cho tư tưởng “trước khi cái chết xảy đến, hãy sống đúng nghĩa, đừng vì sự tác động của xã hội xung quanh mà tự kết thúc mạng sống của mình”.

Cuộc gặp gỡ định mệnh của 12 bạn trẻ, đã kết nối họ lại gần nhau hơn, thấu hiểu nổi khổ của nhau, và dần dần họ nhận ra được cuộc sống vẫn còn ý nghĩa với chính họ và giúp người khác nhận ra điều ấy.

Cuộc sống của bất kỳ ai cũng đầy rẫy những khó khăn và bế tắc, nếu chỉ vì gặp sóng gió là nghĩ đến chuyện tự sát thì thế giới này đã không tồn tại và vận hành như thế này. Hãy sống tiếp và sống thật ý nghĩa thì ta mới thấy được vẻ đẹp tỏa sáng từ bên trong ấy. Hãy biết trân trọng khi ta còn thở.

Khi gần đến cái chết chúng ta mới thực sự hiểu ý nghĩa của sự sống.


Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

[REVIEW-SÁCH] Tiểu thuyết của Cửu Bả Đao – nhà văn Đài Loan

Các cuốn sách tiêu biểu của Cửu Bả Đao
Mang trong mình niềm cảm mến tác giả này rất nhiều và nhân dịp ngày của mẹ (ngày chủ nhật của tuần thứ 2 trong tháng 5) nên mình quyết định review 3 tiểu thuyết của ông ấy mà mình đã đọc qua, và cũng đã xem cả phim chuyển thể 2 trong 3 cuốn này. 

🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿

📖 📖 📖 Café “đợi một người” – Café waiting love 📖 📖 📖



Cafe và vẫn luôn đợi chờ
Từng vị đắng biến hóa tan thành hương thơm mỏng manh
Ngoài trời vẫn mưa, lòng thì vẫn yêu
Từng giọt cứ ngỡ café ngát lành
Lòng ngây ngô cứ yêu một người
Đợi chờ nơi quán quen kiếm tìm hình bóng đã xa
Ngọt ngào đắng cay, như chính nơi đây
Cafe vẫn đó nguyên hương vị
Em vẫn mãi đợi chờ

Vài lời ấy đã tóm lược tâm ý của cuốn sách. Mình vô tình search ra một bạn sáng tác lời việt dựa theo nội dung của phim và beat từ bài hát chủ đề Cafe đợi một người của bộ phim do Châu Huệ Mẫn thể hiện. 

“Trên thế gian này mỗi người đều đang chờ một người”.

Sẽ có một người cùng cười cùng khóc với bạn. Từ một tách cafe nhỏ ấy, mỗi tách mang một hương vị riêng, ta quan sát thấy được tình yêu và cuộc sống của người thưởng thức. Khung cảnh chính tại quán café “Chờ một người”, vâng, tại sao quán cà phê lại có tên “Chờ một người”? Đó là một bí mật, một sợi dây liên kết mọi người đến với nhau. Ở đây, chúng tôi pha được tất cả các loại café, hãy nói cho tôi biết “bạn muốn uống gì?” Như một bản tình ca nhẹ nhàng, day dứt để lại dư vị mãi trên đầu lưỡi. Cà phê “Đợi một người” còn bạn đang chờ ai?

Càfe đợi một người, năm 2014, được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên. Tuy nhiên nội dung khác nhiều so với nguyên tác, nhưng cả hai đều cuốn hút mình. Một điểm cộng nữa là nhạc phim cực sâu lắng, dù xem phim kết thúc lâu rồi nhưng thỉnh thoảng khi thưởng thức một tách café mình vẫn muốn nghe cùng nó. Qua phim này tự dưng thích nữ diễn viên Châu Huệ Mẫn ghê gớm luôn, mang dáng vẻ “mỹ nhân buồn” làm lòng mình nao nức muốn yêu thương cô ấy ghê :DDD

🍂

📖 📖 📖 Mẹ, thơm một cái 📖 📖 📖


Ba yếu tố của một cây bút: tình cảm, nguồn cảm hứng, động lực. Trong cuộc đời tôi tình yêu mà mẹ đã dồn cho tôi có đủ ba thứ đó
                                                                 ____________Cửu Bả Đao____________

Cửu Bả Đao - tiểu thuyết gia sinh ra ở vùng quê Chương Hóa nằm ở phía Tây đảo Đài Loan, với vóc dáng nhỏ bé cùng ngoại hình hơi ngầu ấy, bạn không nghĩ đây lại là một nhà văn viết về thể loại tình cảm đâu. Nếu bạn tôn vinh sự hiếu nghĩa, bạn sẽ thích tác giả này giống như mình. 

Mẹ, thơm một cái” theo mình đánh giá đây không phải là cuốn tiểu thuyết đặc sắc trong làng văn chương, nó là hành trình được kể lại, cùng mẹ chiến đấu với căn bệnh ung thư máu của tác giả. Những cảm xúc, nỗ lực của một đứa con trai dành cho người mẹ đồng hành cùng mẹ vượt qua nỗi đau, những giọt nước mắt của người con trai ấy với sức lao động điên cuồng để kiếm đủ tiền chữa bệnh cho mẹ. 

Cửu Bả Đao yêu thương mẹ theo cách riêng của mình, thầm lặng nhưng chẳng kém nồng ấm. Giọng văn của một người đàn ông không quá ủy mị mà vẫn đủ dịu êm, sự dịu dàng trong ngôn từ đủ tinh nghịch. Ông đi cùng mẹ chiến đấu đến hết chặng đường. Giọng văn của Cửu Bả Đao toát lên sự chân thực, một sự tự tin, nổ lực tiến về phía trước của thanh niên thế hệ mới. Văn chương đủ sâu sắc, nhạy cảm và tinh tế. 

Cảm xúc thật được bộc lộ qua từng trang sách là điểm duy nhất cuốn hút mình, chính tình yêu thuần túy dành cho mẹ đã chạm được đến trái tim người đọc. Thực tế nội dung không đặc sắc hay có một cốt truyện được xây dựng thảm thiết, cảm động hay bi ai. Nó như một bức chân dung của cuộc sống gia đình hết sức giản dị. Đọc để cảm nhận, để ghi nhớ và yêu thương gia đình, yêu thương mẹ, vậy thôi.

🍂

📖 📖 📖 Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi - You are the apple of my eyes 



“Thanh xuân là cơn mưa tầm tã. Cho dù bị cảm, cũng muốn quay lại đằm mình thêm lần nữa.”

Thẩm Giai Nghi, một thời thanh xuân vườn trường trong giấc mơ của bao chàng trai năm ấy. Năm 2011, tiểu thuyết được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên, bộ phim mang đến bao hoài niệm thanh xuân xen lẫn sự nuối tiếc về tuổi trẻ. Nữ diễn viên Trần Nghiên Hy đã hóa thân thành cô gái Thẩm Giai Nghi thật xuất sắc, cả tiểu thuyết và phim điều tuyệt vời, bộ phim gắn liền với thanh xuân của bao người.

🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱

Trong số này thì hầu như “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” có vẻ nổi tiếng và được nhiều người biết đến nhất. Nhưng cá nhân mình thì thích nhất “Café đợi một người”, có hai lý do để mình thích nó nhiều tới vậy, thứ nhất nội dung có một số yếu tố viễn tưởng lạ lẩm, bất ngờ, cực kỳ hài hước và thú vị, sự chân thành lắng đọc khiến mình phải nghĩ ngợi; thứ hai là bìa sách design đẹp lol, điểm trừ là tên tác giả không viết in hoa chữ cái đầu tiên, tổ cha ông lội designer. Tình yêu món cafe và không gian quán cafe là lý do to bự nhất khiến mình khắc khoải không nguôi về nó. Cuốn “Mẹ, thơm một cái” lại gây ra hai luồng dư luận, có nhiều người cực thích vì nó nói về tình cảm gia đình cảm động, nhưng một số lại chê bai này kia. Ai chê thì né ra để tui đọc, mệt ghê = )))

🌱 Vusandy