Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

[REVIEW PHIM ĐIỆN ẢNH TQ] NGƯỜI LÁI ĐÒ -SEE YOU TOMORROW (2016)



Bộ phim với nội dung rất buồn nhưng xem phim lại đầy ắp tiếng cười. Phim của Lương Triều Vỹ diễn xuất quá xuất sắc. Vốn dĩ là câu chuyện buồn về cuộc đời của mỗi người, yêu một người nhưng đành làm người đưa đò cho người đó, đã được đạo diễn khéo léo chuyển hướng thành một bộ phim hài. Có thể nói là hài kịch thay vì bi kịch về cuộc đời của mỗi người.

Bộ phim mang đến nhiều triết lý cho ta cái nhìn về một tương lai tươi sáng "hẹn gặp lại vào ngày mai".
Mỗi người ai cũng mang trong mình một ký ức "Ký ức mãi ở phía sau, bạn không thể buông bỏ, chỉ có thể ôm lấy nó".

Mười năm sau cái chết của Hà Mộc Tử (Châu Tấn thủ vai bao ngầu nhé, girl lạnh lùng đúng điệu nghệ luôn) đã để lại vết thương sâu đậm trong lòng Trần Mạt, trái tim của Trần Mạt như công tất, khi Hà Mộc tử tắt công tất thì không ai mở lên được nữa. Trong phim bạn sẽ thấy được một Trần Mạt ngầu hết sức cool hết cỡ, là thanh niên lầy nhất hệ mặt trời với phương cách cua gái mặt dày vô đối. Người tưởng chừng phong lưu nhưng lại rất chung tình.

Mười năm lưu giữ ký ức về tình yêu của Trần Mạt cũng chính là 10 năm yêu thầm của Tiểu Ngọc (Angela Baby thủ vai) dành cho Mã Lực (Trần Dịch Tấn thủ vai, anh này viết ra rất nhiều ca khúc hay lắm). Mã Lực yêu âm nhạc như sinh mệnh và đó cũng là linh hồn sống của anh. Yêu một người là luôn muốn và tìm cách cho người ấy hạnh phúc. Đây là cách mà Tiểu Ngọc thể hiện dành cho Mã Lực. Cố chấp chỉ để thấy người mình yêu hạnh phúc và linh hồn sống lại.

Và câu chuyện tình yêu của cả 3 người Trần Mạt, Tiểu Ngọc và Mã Lực nó cứ quanh quẩn như một vòng tròn lẫn thẩn. Mỗi người đều mang trong mình chấp niệm.

Tình yêu khắc cốt ghi tâm của Quản Xuân dành cho Mao Mao, dù rất buồn cười nhưng cũng thật đáng yêu.

Có những thứ chúng ta không buông bỏ được không phải là ta thực sự yêu nó mà vì ta không cam tâm. Giống như chuyện tình cảm, cố chấp dành lấy người đó nhưng thực tế không phải là yêu mà vì chấp niệm không có được làm mình trở nên cố chấp đến thô bạo.

Cuộc đời, chính là trò chơi không ngừng đi đến cõi chết, không ngừng sống lại. Bạn không có được, vì nó không phải là của bạn. Bạn không buông bỏ được vì bạn không cam tâm. Tuy mất đi thứ mình yêu rất đau khổ. Nhưng mất đi người không yêu mình. Thì có gì đáng tiếc chứ? Bạn còn có thể yêu người khác mà.

Nhạc nền của phim Hãy để anh được ở bên em - Lộc Hàm  nhưng mình lại thích version của Trần Dịch Tấn hơn
Bài hát Mười năm trong phim nghe rất day dứt luôn, y chang 10 năm tình cảm mà họ dành cho nhau, đau âm ỉ không hồi kết.

Cái cách làm người đưa đò của Trần Mạt thật khiến người khác bái phục "Tôi là người không có ngày mai, nhưng tôi mong mỗi người đều có ngày mai". Xuyên xuốt bộ phim là vô số câu thoại cực kỳ ý nghĩa và đáng suy ngẫm. Và cũng chẳng thiếu những câu thoại hài hước. Mình thấy thú vị ở đoạn đối thoại giữa Trần Mạt và Tiểu Ngọc về hình ảnh 10 năm trước đây của Mã Lực.
Tiểu Ngọc: "Đây là lúc anh ấy lên đại học. Đẹp trai không?
Trần Mạt: "Thật không nhận ra luôn, thời gian đúng là một con dao giết lợn mà". = ))))
Hồi lên đại học chính là hình ảnh của Lộc Hàm, còn sau 10 năm thì Mã Lực mập như một con lợn đó = )))

Các nhân vật đều diễn xuất rất tuyệt trong vai diễn của mình. Mỗi người đều tạo nên điểm nhấn, sự ăn ý và mang lại đầy sự thú vị trong hai giờ.
Thời gian vẫn cứ trôi, không có điểm cuối, chỉ có con đường.

Mình đánh giá đây là bộ phim được đầu tư nhạc phim hay trong top mình từng xem, nhưng không hiểu sao IMDb lại đánh giá có 4.7 điểm cho phim, thật khó hiểu. Đạo diễn Vương Gia Vệ bị chỉ trích quá chừng, sự châm chọc lên tới cao điểm khi đưa thẳng bộ phim đến đề cử giải Cây chổi vàng 2017 = )))

Có thể quan điểm về nghệ thuật thường thức của mỗi người khác nhau, nhưng bộ phim mang đến cho mình cái nhìn tích cực về cuộc sống, giúp mình thoát ra và giác ngộ được điều gì đó là mình cho rằng đó là bộ phim hay và ấn tượng, thế thôi. Có thể khiếu thẩm mỹ điện ảnh của mấy ông kia mắt cao hơn đầu thì kệ mấy ổng haha.

Cảm thấy hoang mang khi xem review và các báo đăng tin chê trách bộ phim. Sự gia tăng nghi ngờ về sự thưởng thức điện ảnh của mình haha
Link phim tại đây

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

REVIEW PHIM ĐIỆN ẢNH TÀU] THE LEFT EAR (2015) - TAI TRÁI



TAI TRÁI - một bộ phim điện ảnh về thanh xuân vườn trường của đạo diễn Tô Hữu Bằng. Nghe đồn đây là tác phẩm đầu tay của chú Bằng :DD

Vì một clip có sự xuất hiện của Dương Dương vô tình xem trên mạng mà mình đã tìm xem bộ phim này.
Thanh xuân của mỗi người là một câu chuyện. Mỗi bạn trẻ đều sẽ theo đuổi một điều trong suốt những năm tuổi trẻ của mình. Họ, với nhiều tính cách, số phận khác nhau đã trưởng thành trong đau thương.
Mỗi người một hoàn cảnh và vô tình trong lúc thưởng thức nó bạn sẽ cảm thấy nó phản chiếu chỉnh bản thân mình trong một nhân vật nào đó trên phim.
Trong tất cả các bộ phim về thanh xuân vườn trường thì đây là bộ phim buồn và bi đát nhất mình xem. Phim kể lột tả từ tuổi thanh thiếu niên đến trưởng thành của 7 nhân vật nhưng mình chỉ ấn tượng 4 nhân vật là Trương Dạng, Lê Ba Lạp (bà này chết rồi nhưng không để người sống yên thân), Lý Nhị và Hứa Dực.

Hầu hết thì phim điện ảnh sẽ lan tỏa sự cũ kỹ, tối tăm và sầu bi hơn so với sự tươi sáng, rạng ngời, hạnh phúc của phim truyền hình.

️Trương Dạng - sự nổ lực của nhân vật này đáng nể, biết vương lên trong cuộc sống, thoát khỏi cảnh khổ của cuộc sống khó khăn. Đây là thanh niên điển hình trong mọi thời đại, biết vươn lên trong cuộc sống. Cuộc đời cũng rất khắc nghiệt với nhân vật này khi quá khứ thật trớ trêu và nghiệt ngã với cậu ta. Một nhân vật đáng thương, phải sống trong sự dày vò vì những điều đã xảy ra trong quá khứ.

️Lê Ba Lạp - đây là nhân vật trung tâm nhất của bộ phim. Dù chết rồi nhưng lại để lại dấu ấn cực kỳ mạnh cho những người còn sống. Chết rồi nhưng rất biết cách làm khổ những người đang sống. Đây là cô gái có phát ngôn toàn và hành vi toàn gây sốc "đàn ông là vé xe, nếu muốn đi xa thì phải luôn đổi vé" 😩 và kết quả là bị xe tông chết vì dại trai.

️Hứa Dực (Dương Dương thủ vai) - xem phim vì nhân vật này, kết quả coi xong thất vọng muốn tự sát 🙈. Đây là nhân vật điển hình của rất nhiều thế hệ thanh niên, thân bại danh liệt vì gái. Xem phim để các mẹ rút kinh nghiệm dạy con trai = ))))
Trai ngoan dễ bị gái hư nó dụ. Từ một học sinh xuất sắc chỉ sau 2 tan tành vì một đứa con gái.
Hai cu cậu khá thích vé xe là Hứa Dực và Lê Ba Lạp có màn đối đối đáp khá thú vị

Hứa Dực: "Họ nói đúng. Cô chính là một chuyến xe buýt"
Lê Ba Lạp: "Thế thì đã sao? Giờ anh có mua vé thì tôi cũng không cho anh lên".
Hai người này có vẻ khoái vé xe nhở = )))

️Lý Nhĩ - cô gái đáng mến của năm. Trân quý tình bạn, không phân biệt xuất thân, luôn đối xử với người khác chân thành và yêu thương sâu sắc. Dù trải qua thanh xuân đầy đau khổ với bao vết tích nhưng cuối cùng đã có một cái kết có hậu cho cô ấy.

🔥Đánh giá phim: 8/10 phim để cảm nhận, để thưởng thức chứ không phải để giải trí. Tô Hữu Bằng là một diễn viên thực lực và rất có tài về đạo diễn. Yếu tố trong phim khá bất ngờ, phải xem cho đến hết chứ không đoán mò được tình tiết diễn biến câu chuyện. Dù có một số đoạn vẫn thắc mắc chưa clear nhưng nói chung vẫn khá thích bộ phim.
Sẽ xem lại để hiểu rõ hơn một số phân cảnh.